Cà Phê Tím
Quán cà phê nơi cuối đường ngày đó
Còn in hoài sâu thẳm trong trái tim
Cà phê đen lưu lại bao nỗi niềm
Của một thuở thơ ngây màu áo trắng
Anh thường bảo: "Bỏ thêm đường, hết đắng"
Như tình bạn ngày thêm thắm, thêm nồng
Em ngây ngô, nhìn anh hỏi: "Thật không ?"
Và từ đó... cà phê chiều màu tím
Từng -- từng giọt, em và anh thi đếm
Giọt giận hờn khi ai đến cùng ai
Tím bài thơ, tím mây trắng buông dài
Tím cà phê hoá thành màu đen sẩm
Vậy mà em vẫn thích nhìn say đắm
Thương tím buồn, thương giọt đắng mặn môi
Thương ngày xưa, những giây phút rối bời
Khi tình cờ chạm mắt nhau bất chợt
Ngồi một mình nhìn cà phê rơi rớt
Cũng quán này mà màu tím còn đâu
Cà phê xưa ghi một mối tình đầu
Cà phê tím... mãi ngàn sau... vẫn nhớ!
Thi sĩ: Tâm Thư
0 nhận xét:
Đăng nhận xét